Quê Hương

BẾN QUÊ HƯƠNG

Ước gì như cánh chim trời
Bay đi miệt thứ xa vời muôn phương
Sao đâu cũng thấy yêu thương
Màu xanh cỏ lá quê hương rạng ngời
Ta về niềm vui đón mời
Hàng tre đầu ngõ một thời tuổi hồng
Quê ta có những dòng sông
Bốn mùa nước chảy bềnh bồng nên thơ
Ta về cô gái đứng chờ
Nhà cùng một xóm mộng mơ năm nào
Hồn ta bay giữa trời cao
Ngắm nhìn quê mẹ rì rào tiếng mưa
Ta thèm vị hương nước dừa
Mát lạnh trong cổ khi xưa mẹ cho
Xa xa với những cánh cò
Lượn trên đồng lúa câu hò ai vang
Ta yêu màu nắng chiều vàng
Tiếng sáo vi vút mùa màng ấm no
Ước gì được làm chuyến đò
Đưa người về bến đất gò yêu thương.

que-huong

CON SÔNG QUÊ HƯƠNG

Ôi con sông quê hương
Phía xa hai con đường
Chảy về tâm hồn nhỏ
Như máu người tha phương
Dạt dào tiếng sóng vỗ
Gợi chạm vào kí ức
Dư âm tuổi thơ thức
Sau chuỗi ngày vắng xa
Hồn tôi là con đò…
Neo trên dòng nước biếc
Cho lồng ngực mát lạnh
Ngân vang niềm thiết tha
Ôi con sông quê mẹ…..
Bốn mùa nước trong veo
Ấm áp như tình mẹ
Cuốn hồn con trôi theo
Cổ con là tiếng sóng
Dòng máu là nước trong
Chảy khắp một cơ thể
Để con sống với đời.